Thông Bạch Xuân Canh Dần

 

Kính bạch Chư Tôn Đức Tăng, Ni,

Kính thưa Quý đồng hương Phật tử,

 

Theo sự vận hành của vũ trụ, mùa xuân như là một tác phẩm nghệ thuật thiên nhiên mà tự nó đã tô điểm nhiều sắc thái hương hoa, phô bày với muôn ngàn vẻ đẹp. Trong bốn mùa, thì mùa xuân là mùa gợi cảm thú vị, mang nhiều sắc thái tin yêu, trong niềm cảm quan, với nhiều hy vọng. Vì nói đến xuân là người ta nghĩ ngay đến những gì tươi đẹp thanh thoát nhứt, mà con người luôn kỳ vọng ước mơ. Người ta luôn ước mơ có được một nếp sống an bình và hạnh phúc. Thế nhưng, niềm ước mơ đó chỉ thực sự tựu thành, là khi nào con người biết sống có ý thức. Ý thức chuyển hóa hướng thượng ở nơi chính mình và tha nhân.  Phải biết mở rộng tâm thức yêu thương hài hòa bao dung, như hòa nhịp cùng hơi thở rộng khắp bao la của đất trời. Có thế, thì sự sống của chúng ta mới thực sự có ý nghĩa và lợi lạc. Vì chúng ta đã thực sự cảm thông tha thứ và hóa giải hết mọi hận thù tranh chấp. Đó là hướng sống đúng theo tinh thần từ bi, vị tha và bình đẳng, mà nguồn tuệ giác của đạo Phật đã cung ứng, điều hướng, chỉ dẫn chúng ta. Sống lệch ý hướng quỹ đạo nầy, tất nhiên, thế giới loài người chúng ta sẽ không bao giờ có được nếp sống an bình hạnh phúc.

 

Sự sống của muôn loài được sinh thành trong mối tương quan mật thiết giữa hai chiều: không gian và thời gian. Không gian là vạn vật hình thành theo lý duyên sinh. Thời gian là muôn loài hình thành liên hệ mật thiết theo lý nhân quả. Nếu không có sự hỗ tương của hai định lý nhân duyên và nhân quả nầy, thì vạn vật sẽ không còn là sự sống. Bởi do sự tương duyên đó, nên muôn loài đều có sự sống liên hệ chằng chịt với nhau. Hiểu theo lý duyên sinh nhân quả đó, thì tất cả muôn loài không có vật gì ngoài mình và mình cũng không ngoài tất cả. Như thế, chúng ta tôn trọng bảo vệ sự sống của muôn loài cũng chính là tôn trọng bảo vệ sự sống của chính chúng ta.

 

Có vận dụng hiểu biết như thế, thì chúng ta mới hiểu được chủ trương từ bi, vị tha và bình đẳng của đạo Phật. Và chính vì thế, nên đạo Phật mới kêu gọi nhơn loại hãy sống chung hòa bình, dẹp bỏ mọi định kiến bất đồng, xóa tan mọi hận thù tranh chấp kỳ thị, mọi người nên mở rộng vòng tay yêu thương nhau hơn trong thâm tình huynh đệ. Vì một ý nghĩ, lời nói hay hành động của một người nó có ảnh hưởng đến tất cả mọi người, mọi loài khác. Do đó, sự tác nghiệp của mỗi người nó tạo thành một cọng nghiệp chung của muôn loài.

 

Một dấu hiệu nổi bật đáng lưu ý trong năm qua là có một số các nhà lãnh đạo các nước trên thế giới, họ cùng ngồi lại với nhau để bàn thảo về vấn đề bảo vệ môi sinh. Điều đó, cho chúng ta thấy rằng, nhơn loại đã thực sự nâng cao ý thức đến vấn đề sự sống của muôn loài mà trong đó loài người là tiêu biểu nhứt. Tạo cách thế mang lại nguồn sống an vui lành mạnh cho con người, không những trong hiện tại mà còn ảnh hưởng đến các thế hệ tương lai. Đó là dấu hiệu thật đáng mừng và đã được mọi người tán dương đánh giá cao độ trong việc bảo vệ sự sinh tồn cho nhau. Tuy nhiên, song song với việc làm hữu ích chung đó, bên cạnh cũng còn có một vài quốc gia vì tham vọng quyền lợi riêng tư, vì kỳ thị hận thù chủng tộc, vì tranh chấp tôn giáo v.v… mà họ đã nhẫn tâm gây nên cảnh xung đột thảm họa chiến tranh làm cho muôn dân sống trong cảnh lầm than thống khổ. Đó là vì người ta vẫn còn có nhiều ích kỷ tham vọng và cam tâm làm nô lệ cho lòng dục vọng vô minh sai khiến. Thật đó là điều họa hại và cũng là điều bất hạnh cho nhơn loại.

 

Một dấu hiệu khác cũng đáng được ghi nhận và mọi người cũng đã đánh giá cao độ, đó là một tuần lễ Đại Hội Liên Tôn Thế Giới đã diễn ra tại Melbourne từ ngày 3 đến ngày 9 tháng 12 dương lịch năm 2009. Những chủ đề lớn mà Đại Hội đã đề ra để thảo luận như là:

- Làm thế nào để bảo vệ hòa bình thế giới.

- Vấn đề cấp thiết phải bảo vệ môi sinh toàn cầu.

- Đoàn kết giữa các tôn giáo trên thế giới.

- Giải quyết những xung đột gây hấn giữa các quốc gia.

- Giúp đỡ các trẻ em ở các quốc gia nghèo đói v.v…

Đó là những vấn đề tối hệ trọng và cũng là những vấn nạn mà đại hội đã xoay quanh bàn thảo, hầu tìm ra một phương cách nhằm giải quyết thỏa đáng mọi vấn đề nóng bỏng cấp thiết hiện nay.

 

Nhơn loại tự hào với những thành quả khám phá phát minh nhiều điều mới lạ của khoa học, nhằm cung ứng mọi thứ tiện nghi vật chất  theo nhu cầu đời sống cho con người, nhưng những thành quả đó, tự nó cũng không thể nào mang lại làm cho con người hết khổ đau được. Vì vật chất càng cao, tham vọng nhu cầu tiêu thụ của con người càng lớn. Lòng dục vọng đòi hỏi của con người không có giới hạn dừng lại. Do đó, mà con người luôn sống trong điên đảo, thác loạn, bất an, cứ mãi lo toan, quay cuồng theo những cơn gió lốc vật chất máy móc thời đại.

 

 Ngoài ra, còn biết bao sự mâu thuẫn xung đột trong mạch ngầm của dòng thác tư tưởng nghịch chiều, gây nên thế cách mất quân bình của đời sống tâm linh nội tại. Từ đó, gây ra bao thảm họa làm rối loạn bất an cho con người và xã hội. Theo đạo Phật, muốn có đời sống an bình, thì con người phải tự ý thức chuyển hóa từ ở nơi căn bản của vọng thức. Cội gốc gây nên cảnh xáo trộn loạn động bất an, chính bắt nguồn từ nơi lòng si mê tham sân chấp ngã của con người. Bứng đi cội gốc vô minh nầy, thì con người mới thực sự chấm dứt khổ đau. Và thế giới mới thực sự sống trong cảnh thái bình an lạc. 

 

Cảnh sắc mùa xuân phô bày muôn ngàn vẻ đẹp, nhưng đó chỉ là mùa xuân ngoại tại biểu hiện tính vô thường sanh diệt. Xuân đến trăm hoa thi nhau đua nở, xuân qua rồi trăm hoa rơi rụng theo. Sự vui xuân và thưởng xuân của người Phật tử có khác hơn người đời. Khác hơn ở chỗ là người Phật tử không bị dính mắc vào hữu tướng, đó là cái nhìn vượt lên trên đối đãi nhị nguyên. Vì còn dính mắc là còn đau khổ. Nghĩa là người Phật tử phải có cái nhìn thẩm thấu “Vô Tướng” của mùa xuân. Có nhìn như thế, thì ta mới thực sự bắt gặp được mùa xuân miên viễn: “Đêm qua sân trước một cành mai” của Thiền Sư Mãn Giác đời Lý. Hoa mai có thể rụng hết, nhưng cành mai vẫn còn. Phải nhận ra cái lý “chơn thường” ẩn tàng trong cái vô thường biến đổi của mùa xuân. Có thế, thì chúng ta mới thật là người khéo biết vui xuân và thưởng thức hương vị của mùa xuân đạo lý.

 

Xuân đáo bách hoa khai,

Xuân khứ bách hoa lạc,

Sự trục nhãn tiền quá,

Lão tùng đầu thượng lai…

                                              (Thiền Sư Mãn Giác)

 

Xuân đạo lý mùa xuân bất diệt

Xuân Chơn Như không hạn cuộc thời gian

Sống vui xuân trong cảnh khổ cơ hàn

Người con Phật vẫn vui niềm thanh thoát.

 

Mùa xuân Canh Dần năm nay, chúng ta hãy cùng nhau thành tâm cầu nguyện cho lòng người rộng mở, cho tình huynh đệ siết chặt thương yêu nhau hơn, để cùng nhau quyết tâm xây dựng một xã hội an bình trong ánh sáng trí tuệ và tình thương, nhằm giải cứu mọi xung đột tương tranh bất hòa, tạo cho thế giới loài người có một cọng nghiệp an vui và hạnh phúc miên viễn!

 

Kính chúc quí vị Lãnh đạo tinh thần, cộng đồng tôn giáo trên hoàn cầu đang hiện diện trên toàn cõi Úc Đại Lợi, thân tâm thường lạc, sáng suốt nhận định, để hướng dẫn mọi người tôn trọng sinh mạng của đồng loại, dẹp bỏ những ý tưởng cá nhơn giết hại mạng người để hưởng lợi riêng cho cá nhơn mình, thật là nghịch lý!

 

Trước thềm năm mới, thay mặt tông môn Tổ Đình Phước Huệ, chúng tôi xin thành tâm kính chúc chư Tôn Đức Tăng Ni và quý đồng hương Phật tử một năm mới tràn đầy an lạc, vạn sự kiết tường như ý.

 

Nam Mô Đương Lai Hạ Sanh Từ Thị Di Lặc Tôn Phật.

 

Hòa Thượng Trưởng lão Thích Phước Huệ.

 

Tông Trưởng T Đình Phưc Hu

 

<< Back